Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 324: Lời xin lỗi


Bologo cho rằng mình có thể coi là một Người thăng hoa khá mạnh, có thể vượt cấp để chống lại Nguyện Cầu Giả dễ dàng, nhưng khi gặp Amy thì Bologo lại cảm thấy khó chịu không thôi.

Cơ thể của Amy quá cứng, động tác thì lại vô cùng khéo léo, không những thế dưới mặt đất còn đầy rẫy những cạm bẫy mà nàng đã chôn xuống từ trước, ngoài ra còn mang theo đủ thứ vũ khí giả kim kỳ lạ trên người.

Bologo cảm thấy phong cách thực thi pháp luật bạo lực của mình đã biến thành một cuộc ẩu đả trên đường phố. Ngươi đấm ta một cái, ta đấm ngươi một cái, khiến cho tất cả mọi người nhếch nhác không thôi.

Phía bên kia, Amy cũng có ý nghĩ tương tự, chất lỏng vảy rắn trong tay Bologo cực kỳ gian xảo, mà Chinh Chiêu Chi Thủ cũng cực kỳ đáng sợ, tuy nhiên điều khủng khiếp nhất là dù Amy có giăng bẫy hoàn hảo đến cỡ nào thì vẫn bị Bologo bình tĩnh hóa giải, không những thế cái tên này còn bất tử.

Ngay trong những lần tua lại trước đó, Amy đã dùng các biện pháp này để khiến Fast và Gold bị thương nặng, nhưng khi đến lượt Bologo thì chỉ còn lại cảm giác bất lực sâu sắc.

Cả hai chiến đấu không ngừng trong thị trấn chết chóc, Bologo đập văng Amy vào một căn bếp phủ đầy bụi với một cú đấm, Amy tiện tay nhặt một con dao bếp gỉ lên và ném nó về phía Bologo.

Bologo né sang một bên, Amy nhanh chân đá hắn bay vào phòng khách.

Đập vào chiếc sofa phủ đầy bụi, Bologo nạy một tấm ván gỗ ra và phang vào đầu Amy khiến nó vỡ nát.

Cả tòa nhà rung chuyển như sắp đổ, cho đến khoảnh khắc nào đó, Amy bị Bologo đạp bay ra ngoài, đập vỡ vài bức tường rồi mắc kẹt trong một đống gạch vụn khác.

Cơ thể của Amy đầy vết lõm, hai bên má tinh xảo cũng bị trầy xước, lộ ra màu của kim loại.

Nàng gắng gượng đứng dậy, sau đó rút một thanh thép gãy từ đống đổ nát ra và múa vài vòng trên tay.

"Không thể để cho ta nói xong à?"

Bologo giật mạnh cúc cổ áo, cả người hắn mướt mồ hôi vì cuộc chiến, sau khi đá văng mấy mảnh gạnh vỡ trên mặt đất thì Bologo ngồi xuống chiếc sofa rách nát.

"Amy, ngươi khao khát tình cha của Taida, đúng không?"

Bologo nhìn vào những lỗ thủng trên bức tường, cuối cùng là Amy ngồi trên đống đá vụn.

"Ta là một con rối giả kim chứ không phải là con người. Taida chỉ là người tạo ra ta, chứ không phải là mối quan hệ huyết thống giữa người với người." Amy thờ ơ đáp.

Bologo bật cười, "Đã có ai nói là ngươi rất cứng đầu chưa?"

"Không có... vậy đã có ai nói là ngươi khiến người ta cảm thấy rất khó chịu không?" Amy đáp trả.

"Ừm... hình như có vài người."

Bologo cẩn thận suy nghĩ lại thì nhớ ra những gì Olivia đã nói với mình, rằng mình không phải là một người đàn ông biết làm hài lòng phụ nữ.

"Đừng nói dối nữa, đây mới là ước nguyện của ngươi. Ngươi mong mỏi tình yêu và sự công nhận của Taida, nhưng mọi ánh mắt của ông ta đều hướng về Alice. Dù ngươi có cố gắng thế nào thì ông ta vẫn chẳng hề nhìn ngươi thêm một chút."

Bologo nói ra tất cả suy đoán của mình, "Ngươi đã được nhận được tự do, nhưng cuối cùng vẫn quay trở về cạnh Taida, là muốn hi sinh bản thân sao? Muốn dùng nó để lay động trái tim lạnh giá của Taida, để cho ông ta mở lòng ra với ngươi."

“Im đi!” Amy quở trách.

"Đã như vậy, tại sao bây giờ ngươi không ở bên cạnh Taida? Ngươi đã nhận ra rằng dù có hi sinh bản thân thì cũng không thể thay đổi suy nghĩ của Taida đúng không?"

Bologo nói lớn, xé rách vết thương lòng của Amy một cách thô lỗ.

“Ngươi không thể có được tình yêu của Taida, nên ngươi đang trong cơn điên loạn… Ta đoán ngươi sẽ phá hủy cơ thể của Alice và để Taida nhìn thấy ngươi bóp nát Hòn đá triết gia trong ngực, sau đó tận mắt chứng kiến Taida rơi vào tuyệt vọng và hối hận."

Những lời hằn học của Bologo như thể đang nguyền rủa Amy.

"Điều này thật tuyệt, đúng không? Biến từ yêu thành hận, hoàn thành việc trả thù, lắng nghe nỗi đau của Taida, quan sát nó và cảm nhận sự ăn năn của ông ta...

Nó hoàn hảo đến nỗi ngay cả ma quỷ cũng sẽ thích một buổi biểu diễn như thế!"

"Câm mồm!"

Amy gầm lên với giọng khàn khàn sau khi hoàn toàn bị Bologo chọc tức. Nàng vung vẩy thanh thép trong tay, rồi nhảy lên khoảng trống trên tường.

"Ta nói có gì sai sao? Có thì ngươi phản bác lại xem!"

Bologo đỡ đòn của Amy, lúc này hắn mới nghiêm túc, nắm lấy thanh thép đang vụt xuống rồi đá một cú thẳng vào bụng Amy.

Amy bị Bologo đá văng xuống đất, sau đó Bologo tóm lấy thanh thép và nện thẳng nó xuống Amy.

Amy lăn người để tránh đòn, cuộn người lại, rồi bật ra như một chiếc lò xo để đá vào mặt Bologo.

Cả hai đều không sử dụng Năng lượng bí mật hay vũ khí giả kim mà chỉ dựa vào sức mạnh của cơ thể. Cuộc chiến giữa những Người thăng hoa đã biến thành trận đánh lộn theo phương thức nguyên thủy nhất để trút giận và giải tỏa cảm xúc.

Bologo ngả mạnh người về phía sau, né được cú đá của Amy, sau đó duỗi tay ra nắm lấy mắt cá chân của Amy và dùng hết sức vung mạnh đi.

Sau khi vung mạnh Amy đâm xuyên qua một bức tường Bologo vẫn chưa dừng lại, hắn nắm lấy mắt cá chân của Amy bằng cả hai tay, rồi giống như một chiếc cối xay gió, kéo Amy ra khỏi đống gạch vụn, xoay vài vòng trên không trung rồi ném ra ngoài.

Amy đâm sầm vào phòng ngủ khiến chiếc giường gỗ vốn đã mục nát vỡ tan tành, bụi bặm tích tụ bốc lên, trong bóng tối, Bologo vồ tới như một con hổ đè Amy xuống tấm ván giường vỡ vụn.

Bologo nắm lấy cổ họng Amy và khống chế nàng lại. Amy gắng gượng quay đầu, cố gắng tấn công ngược Bologo, nhưng sau đó nàng lại nhận ra rằng chiều dài cánh tay của mình kém hơn Bologo rất nhiều nên không thể chạm tới Bologo, vậy nên Amy chỉ có thể đấm loạn xạ vòa cánh tay của hắn.

Amy phản bác, "Ta không muốn tổn thương bất cứ ai!"

Amy không hề có ý định làm Taida bị thương hay hủy hoại cơ thể của Alice, sau khi nhận ra rằng mình không thể có được tình yêu của Taida, nàng đã chọn một con đường cô đơn.

"Không muốn?"

Giọng của Bologo dừng lại mất hai giây, sau đó như thể nó thực sự đúng như vậy, Bologo trở nên tức giận hơn, lớn tiếng chửi bới.

"Còn ta thì sao? Ta đã chết!"

Bây giờ Bologo có thể chắc chắn rằng cuộc tấn công của Gray trước đó chắc phải có liên quan đến Amy.

Amy cũng sững sờ mất một giây, sau đó đáp lại một cách có phần nhục nhã, " Ngươi là kẻ bất tử, ngươi sẽ không chết!"

"Bởi vì là kẻ bất tử nên có thể bị giết bừa bãi sao? Đạo lý gì đây?"

Bologo trở nên giận dữ, nếu Amy nói điều gì đó dễ nghe thì Bologo đã không phản ứng kinh khủng như vậy.

"Ta đã nói xin lỗi rồi!"

Amy vốn định trả lời bằng một giọng điệu cứng rắn, nhưng khi lời ra đến miệng thì khí thế không khỏi yếu đi vài phần.

Bologo nhớ lại lời xin lỗi của nàng với mình khi cả hai ở Vùng đất bị bỏ hoang. Hóa ra mọi chuyện là như thế vậy, nhưng Bologo không hề có ý định bỏ qua cho nàng. "Không có đầu đuôi rõ ràng, tự nhiên nói xin lỗi ai mà hiểu được!"

"Ta không biết cái chết là như thế... Ta xin lỗi! Được chưa!"

Giọng của Amy trở nên nghẹn ngào như đang thành tâm sám hối.

Amy biết sự tồn tại của cái chết, nhưng lại chưa từng trải qua nó. Bởi vì ai có thể trải qua cái chết ngoại trừ kẻ bất tử đây?

Tuy nhiên Amy đã từng trải nghiệm sâu sắc cảm giác đó khi Bologo chết trong trạng thái Cơ Thể Cộng Hưởng.

Cái lạnh băng giá, cô đơn đó khiến nàng hoảng sợ, thế nên khi nghĩ đến những gì mình đã làm trước đây Amy vô cùng khổ sở, đó chính là lý do tại sao nàng lại nói một câu xin lỗi vu vơ khi Bologo tỉnh lại.

"Đúng vậy, thế nên ngươi vẫn còn có thể cứu, Amy."

Vào lúc này, Bologo cũng nói một câu gì đó không rõ nghĩa. Hắn nhìn xuống Amy, nhưng những gì hắn thấy hiện giờ không phải là một khuôn mặt buồn bã mà là dáng vẻ quật cường kia của Amy và một họng súng đen ngòm đang chĩa vào mình.

Bologo biết khẩu súng này, nó chính là khẩu Shotgun cán ngắn mà hắn hay đeo quanh hông.

"Amy, ngươi..."

Amy nói nốt lời của Bologo với một nụ cười, "Cmn?"

Tiếng súng gầm rú bao trùm cuối lời nói của Amy, Bologo khá là dễ đoán ở một số khía cạnh, chẳng hạn như lượng câu chửi thề ít đến thảm thương của hắn... quay đi quay lại chỉ có vài câu như thế.

Ngọn lửa nóng rực thắp sáng thế giới chìm trong bóng tối này. Bologo trúng Hơi Thở Của Rồng ở khoảng cách rất gần. Ngay cả khi hắn kịp chiêu mộ chất lỏng vảy rắn thì vẫn bị đánh bay về sau và đập vào tường.

Tòa nhà sụp thành một đống đổ nát sau cơn rung chuyển, biển lửa thiêu rụi mặt đất, Amy loạng choạng đứng dậy trong ánh lửa chói chang.

Âm thanh vụn vỡ vang lên, Bologo đẩy đống gạch đang đè lên người mình ra để giảm sức nóng như thiêu như đốt trên cơ thể mình. Phần ngực của hắn đã nát như tươm, chất lỏng vảy rắn thì tan chảy, không ngừng rơi xuống như những giọt mưa nặng trĩu màu trắng bạc.

Cơn đau ập đến, Bologo đờ ra tại chỗ, trên lồng ngực đẫm máu hiện ra thêm vài lỗ máu, ngẩng đầu nhìn xa về phía trước, Amy đang giơ súng bắn liên tục vào Bologo.

Bologo muốn tiến về phía trước, nhưng lần này tốc độ của hắn lại chậm lại và ý thức bắt đầu choáng váng, hắn không thể hiểu nổi có chuyện gì đang xảy ra, nhưng rất nhanh sau đó đã nhận ra điều đó.

Giống như một quả bóng nước bị vỡ, Aether đang liên tục tràn ra theo các lỗ đạn ra khỏi cơ thể của mình.

Amy bình tĩnh nâng súng lên, rút hộp tiếp đạn và nạp lại đầu đạn dành riêng cho Bologo.